Header Ads

takeshivnfc253


1/6 kể chuyện thiếu nhi:





Bài viết của 1 người gọi là "biểu tỷ", cô viết ba mẹ cô và ba của Takachan là bạn. Cô cũng là con lai Đài - Nhật. Cô kể vào lúc cô khoảng 9 tuổi, ba cô có chở cô đến nhà Takachan chơi 1 lần, khi ấy anh cũng cỡ tuổi cô. Nhà anh lúc đó ở khu Thiên Mẫu, Đài Bắc, Đài Loan.





Khi cô và ba tới nhà, Takachan có bước ra chào hỏi, Takachan có 1 người anh trai nhưng hôm ấy anh của anh không có nhà, chỉ có mình anh và ba mẹ anh. Mẹ anh rất đẹp, nghe nói hồi trẻ bác gái từng thi 1 cuộc thi hoa hậu. Takachan chào hỏi xong thì lẻn vào phòng của anh, cô đoán chắc là để chơi điện tử.





Ngồi được 1 lát, biểu tỷ cảm thấy chán, nên có ra sau bếp mở tủ lạnh kiếm đồ ăn, cô thấy lúc đó mình thật vô phép, nhưng thấy đồ ăn trong tủ lạnh trông có vẻ không ngon lắm. Đang lưỡng lự thì 1 giọng nói vang lên phía sau cô: "Bạn muốn ăn cái gì?". Biểu tỷ viết: Nếu sau này tôi biết anh ấy sẽ trở thành nam thần như ngày nay thì lúc đó tôi chắc chắn sẽ trả lời: "Tôi muốn ăn anh!".





Sau đó, có vẻ cậu nhóc Takachan cũng thấy đồ ăn của nhà không có ngon, nên rót cho cô 1 ly nước đá lạnh, rồi không nói gì, lẳng lặng trở về phòng của anh. Biểu tỷ nhìn theo Takachan, làm anh ấy có chút khó xử, bối rối. Lúc ấy, Takachan hỏi cô: "Bạn có muốn vào phòng đọc truyện tranh không?". Biểu tỷ gật đầu rồi cầm ly nước vào phòng của Takachan.





Ấn tượng về phòng của Takachan lúc đó là rất, rất nhiều truyện tranh và băng điện tử 4 nút. Ngập cả phòng và khá lộn xộn.





Takachan hỏi biểu tỷ muốn đọc truyện loại nào? Cô không trả lời, làm anh ấy có vẻ lúng túng và hơi rối, không biết nên lựa truyện tranh nào phù hợp với cô bé 9 tuổi. Sau cùng, anh chọn đại 1 quyển, nhưng không đưa liền cho cô, mà anh tiến tới bàn, lấy giấy bọc lại bìa truyện cẩn thận rồi mới đưa cho cô. Xong thì anh chơi điện tử tiếp! 🙃





Biểu tỷ lật được vài trang thì ngượng ngùng tiến tới Takachan nói với anh rằng "Xin lỗi nhưng mình không biết đọc tiếng Nhật." Takachan rời mắt khỏi màn hình chơi game, quay sang hơi bối rối, nói rằng: "Nhưng mình chỉ có truyện tiếng Nhật thôi!".





Rốt cuộc, với vẻ miễn cưỡng, Takachan vớ lấy xấp giấy màu, và đã bỏ chơi game, ngồi chơi xếp giấy origami với cô. Biểu tỷ nói rằng, Takachan thực sự rất kiên nhẫn, anh đã ngồi gấp 1 con tàu chiến & 1 tách trà. Ban đầu anh có vẻ khó chịu khi phải miễn cưỡng chơi với cô, nhưng sau đó thì rất vui vẻ.





Chơi được 1 lát, cô ngủ thiếp trên giường của Takachan lúc nào không hay, cô đoán 2 người chơi gấp giấy cũng được khoảng 1 tiếng. Khi thức dậy thì cô đã nằm trên xe của ba, đang trên đường về nhà!





Đó là dịp duy nhất cô gặp Takachan





Dịch bởi Takeshi.VNFC
Nguồn: http://www.takeshikaneshiro.net/forum/viewthread.php?tid=33893&extra=page%3D3





Ảnh: Cậu bé ngáo ngơ nào đó mà sau này hàng vạn cô đeo đuổi! 😁






Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.